CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 
Phan_4

Chương 7


Nàng hiện tại đã quay trở về Thần Giáo, suốt mấy ngày nay nàng phát hiện hắn cũng không có mặt ở Thần Giáo, lòng thầm thở dài, có phải là nàng sẽ vì chuyện này mà làm khó hắn đâu mà lại trốn nàng. Nàng chỉ là muốn nói cùng với hắn một tiếng rồi rời đi thôi mà

_Tam tiểu thư – đám người trong Thần Giáo giờ cũng biết nàng là thập vĩ hồ nàng càng lúc càng kính trọng nàng, lúc nào gặp nàng cũng lễ phép hành lễ

_Ân…- nàng lơ đãng đáp lại, lòng thầm vạch một kế hoạch ngao du thiên hạ sau khi nàng rời khỏi nơi này

_Tam tiểu thư, giáo chủ vừa sai thuộc hạ giao bức thư này cho người – một bóng đen quỳ xuống sau lưng nàng, hai tay nâng cao bức thư mà hắn gửi cho nàng, nàng chầm chậm cầm lấy rồi mở bức thư ra xem thử. Nội dung vẫn vọn vẹn 1 dòng, vẫn dòng chữ quen thuộc khi nàng nhận nhiệm vụ :” Gọi song lão về làm hỷ lễ”. Nàng vo chặt tờ giấy, hỷ lễ… quả thật lấy nàng vì đã ân ái cùng nàng, nàng tức giận… nàng như thế nào bây giờ bị xem thường đến vậy, muốn lấy nàng là lấy mà không thèm hỏi thăm ý kiến của nàng. Yêu sao… nàng yêu hắn nhưng cũng không bao giờ tự đánh mất lòng tự trọng của bản thân

_Lấy giấy mực cho ta – nàng nhàn tản sai người, nét chữ mỏng manh của nữ tử nhưng vẫn thật cứng cáp điêu luyện, thư nàng gửi cũng chỉ vỏn vẹn vài chữ :”Không cần, mau trở về” – đưa cho nhị ca giùm ta

_Vâng – bóng đen tuân mệnh cầm thư rời đi

_Phi Phi – một âm thanh lạnh lẽo sau lưng nàng phát ra, sau khi uống rượu trở về, Dạ Lang nghe được một thông tin động trời, chính là Kỳ muốn lấy vợ, nhưng ngoài dự đoán của mọi người, người mà Kỳ không cưới là Ngọc Khốc mà lại là Phi Phi

_Ta biết ngươi sẽ tìm ta – nàng thở dài quay lại nhìn Dạ Lang, nàng biết tâm trạng hiện tại của Dạ Lang có bao nhiêu là hụt hẫng

_Chỉ vì nàng là thập vĩ hồ hay sao – Dạ Lang tức giận không thể tả, tam muôi của Kỳ, Dạ Lang có từng nghe Ngọc Khốc nhắc đến, nhưng chưa bao giờ nghe Kỳ đá động tới, huống chi là Kỳ có tình cảm với Ngọc Khốc chứ không phải nàng, vì lý do gì sau chuyến đi về gặp song lão, mọi sự kiện đều thay đổi đột ngột.

_Thập vĩ hồ …- nàng nhờ Dạ Lang lại nghĩ đến một chuyện, bản thân nàng là thập vĩ hồ, người người tham muốn có được nàng để chinh phục toàn thiên hạ, nàng không nghĩ tới hắn trước đây vốn là người có tham vọng rất lớn , lần này muốn lấy nàng không phải vì thương hại … mà là đã có tính toán cả rồi sao

_Có lẽ là vậy – nàng nhíu nhíu mày – ta không bao giờ làm theo chuyện người khác sắp đặt, Bạch Dạ , ngươi yên tâm đi

_Ý ngươi là sao – Dạ Lang ngẩng người khó hiểu

_Ta cũng vừa biết tin này , ngươi có biết là ta không thích chuyện này không, ta hoàn toàn không ngờ tới – nàng quay lưng mặt đối mặt với Dạ Lang – hy vọng ngươi đừng hiểu lầm ta, ngươi tìm đại tỷ giúp ta có được hay không

_Tỷ đây, muội và nhị đệ lấy nhau có gì không tốt – Ngọc Khốc mỉm cười tự tin bước ra

_Muội đang tính nói chuyện này với tỷ, muội nghĩ nếu hỷ sự vẫn phải tiến hành, cuội cam đoang người cùng nhị ca bái đường hoặc là tỷ hoặc là Dạ Lang

_Ta chưa muốn Kỳ căm ghét ta , nếu Kỳ muốn giữ nàng để có được mục đích, ta sẽ hoàn toàn ủng hộ Kỳ , vì ta biết rằng Kỳ thật sự không yêu ngươi thật lòng – Dạ Lang lắc lắc đầu, thầm không đồng ý kế hoạch này của nàng

_Câm cái miệng thúi của ngươi lại, ai nói nhị đệ không yêu tam muội chứ – Ngọc Khốc quát Dạ Lang, cút khỏi đây, ngươi đã bị trục xuất khỏi Thần Giáo, đừng có mặt dày mà vác bản mặt của ngươi đến đây

_Ngọc Khốc, không ngờ sau một lần chết đi sống lại, gan ngươi càng ngày càng lớn – Dạ Lang tối mặt nhìn Ngọc Khốc, tay bắt đầu phát chiêu nhưng nàng đã vội chặn lại được cơn tấn công của Dạ Lang

_Không được làm bậy – nàng lạnh lùng phất tay đẩy Dạ Lang lui lại, Dạ Lang nhìn nàng suy nghĩ điều gì đó rồi quay đầu bỏ đi, nhưng vẫn không quên liếc mắt sang Ngọc Khốc đầy vể tức giận.

_Hắc – nhận được ánh mắt của Dạ Lang, Ngọc Khốc không hề sợ hãi mà còn nhếch miệng cười mốt tiếng sau đó lại dịu dàng quay lại nhìn nàng – Phi nhi, muội đừng có tự ti như vậy, cũng đừng tự làm khổ mình, cứ thành tâm yêu nhị đệ, nhị đê sẽ đáp trả lại uội mà a

_Đại tỷ… tỷ vừa nói gì – nàng chột dạ nhìn Ngọc Khốc chăm chú, nàng chưa bao giờ nghĩ đến Ngọc Khốc lại có thể trở nên sâu sắc mà thấu hiểu được tâm tư của nàng

_Muội không phải rất yêu nhị đệ hay sao - Ngọc Khốc mỉm cười trả lời – ngăn cách của hai người chính là vì muội quá kính trọng nhị đệ, không bao giờ nghĩ nhị đệ là một nam nhân bình thường

_Đại tỷ, muội không có yêu huynh ấy, tỷ nhầm rồi – nàng vẫn một vẻ mặt lãnh đạm trả lời Ngọc Khốc, bản thân cũng cảm nhận người đứng trước mặt nàng không phải là Ngọc Khốc, Ngọc Khốc trước đây không bao giờ nói chuyện cũng như có ánh mắt như thế này – người nhị ca yêu và muốn lấy là tỷ, chuyện trước đây nhị ca đã tha thứ cho tỷ rồi, tỷ đừng ép mình như vậy

_Haiz… nói chuyện với muội thật chán chết – Ngọc Khốc phất tay bỏ đi, trong đầu lại đang lên một kế hoạch gian manh khác. Nàng cũng không suy nghĩ nữa mà quay vào giường để nghỉ ngơi. Khi trời vừa hừng đông, nàng cảm thấy có người đang ở trong phòng, nàng liền mở mắt thức dậy… là hắn…. vì sao hắn lại ở trong phòng của nàng

_Nhị ca- nàng ngồi bật dậy – muội nghĩ huynh không cần gọi song lão, cũng không cần lấy muội vì những chuyện như vậy, muội chờ huynh quay về là để nói với huynh một vài chuyện

_Những chuyện đó tính sau, muội định không lấy huynh??? – hắn chắm chú nhìn nàng, ánh mắt ẩn ẩn tức giận

Chương 8


_Chuyện thứ nhất- nàng không quan tâm tới câu hỏi của hắn mà nói tiếp – muội muốn rời khỏi nơi này, chu du khắp thiên hạ, thứ hai… nếu huynh cần chuyện gì giúp đỡ, có thể gửi thư đến báo uội, không nhất thiết huynh cần phải lấy muội, thứ ba…. những chuyện đêm hôm trước… huynh quên tất cả đi, cứ coi như đó là một giấc mơ mà thôi

_Quên tất cả sao – hắn gằn giọng, thật không biết trong đầu nàng đang có suy nghĩ gì, đã là nữ nhân của hắn còn muốn bỏ hắn mà rời đi , hắn thở nhẹ áp chế cơn tức giận -muội giờ đã như vậy, sao lại không lấy ta, danh dự của muội sẽ như thế nào đây

_Nếu huynh không nói, muội khộng nói, thì sẽ không ai biết cả, chỉ cần huynh quên đi tất cả là được – nàng đau đớn tay nắm chặt chăn giường, hắn cẩn thận quan sát từng cử động của nàng, rõ ràng là đang tự làm khổ chính mình

_Huynh lại không muốn quên chuyện đêm đó một chút nào cả – hắn nhếch môi – đêm hôm đó muội mị hoặc diễm lệ đến cỡ nào, huynh đếu nhớ rõ một chút một

_Nhị ca… đừng nói nữa – nàng gắt, ánh mắt đã không còn giữ được vẻ thản nhiên, tay khẽ xoa xoa hai thái dương- đêm đó đều vì do huynh bị trúng dược của Dạ Lang mà ra, huynh không cần thương hại muội, huynh hiểu không

_Ta không hề có ý nghĩ đó- hắn khẽ lắc lắc đầu, khuya hôm qua nói chuyện với Ngọc Khốc, hắn đã biết một chuyện động trời, và cũng hiểu được tâm lý hiện tại của nàng, cũng thầm trách bản thân mình trước đây cũng đã không hiểu mà làm khổ nàng. Có nữ nhân nào yêu hắn mà thâm chí dám đánh mất cả một bản chất của một nữ nhi, cố gắng hoàn thành mọi nhiệm vụ để khiến hắn hài lòng. Không có…. bởi lẽ những nữ nhân trước đây đến với hắn chỉ vì tiền, địa vị cùng danh vọng hắn có mà thôi

_Nhị ca… nhuynh không cần nói dối muội, muội cũng không yêu huynh – nói ra lời này, tâm nàng đau như cắt, không yêu hắn… không yêu hắn mà nàng phải đau khổ đến dường này hay sao

_Phi nhi… rút lại lời muội nói – hắn trầm mặt, lòng cực khó chịu khi nghe lời này của nàng, dám nói dối hắn, coi hắn làm sao trị nàng, hắn dần dần bước đến gần nàng khiến nàng càng cảnh giác vạn phần

_Nhị ca…huynh… -Không cho nàng nói hết, bạc môi nhanh chóng đặt lên che lấp cái miệng nhỏ nhắn kia -Ngô…… -Hắn lại hôn nàng!

Nàng nghĩ phản kháng, vì thế hé miệng ra định nói, đầu lưỡi của hắn thuận thế làm càn xâm nhập, đảo loạn trong miệng nàng cướp lấy hương vị ngọt, bừa bãi nhấm nháp.Vừa đụng tới làn môi đỏ, Hàn Thiên Kỳ cảm thấy không có cách nào khống chế chính mình. Từ khi vừa nhìn thấy nàng, hắn đã muốn hung hăng hôn nàng mãnh liệt, cái miệng nhỏ nhắn kia mềm mại lại vô cùng ngọt ngào, hắn mới thưởng qua hai lần liền khó có thể quên, đầy khát vọng lại được hưởng thụ tư vị ấy.

_Hương vị của muội thơm quá, hảo ngọt………- Hắn thấp giọng lẩm bẩm, đầu lưỡi cuồng tứ đảo qua hàm răng, quấn quít mây mưa trong miệng, bàn tay to cũng không ngừng hoạt động, cách lớp áo yếm nhu nhu miên nhũ.

_Ngô…..- Dưới duyện hôn cùng âu yếm của hắn, tay nhỏ bế vốn chống đẩy hắn ra dần đánh mất khí lực, cái lưỡi thơm tho lơ đãng chuyển động, lại đụng tới lưỡi nóng của hắn, thân thể mềm mại bỗng run theo.Đầu lưỡi hắn đang lượn lờ trong miệng nhỏ bỗng đụng tới cái lưỡi đinh hương, lập tức không chút khách khí duyện cuốn lấy, làm càn khiêu khích câu, muốn nàng trầm luân trong tình dục.Đầu lưỡi hai người không ngừng giao triền, nàng không tự chủ được đáp lại hắn, ngây ngô mút, rước lấy phản ứng của hắn càng mạnh mẽ cuồng phong.

Lưỡi cùng lưỡi giao triền tạo ra thanh âm dâm lãng, nước bọt theo triền hôn kịch liệt mà chảy ra cánh môi, làm ướt cằm cả hai người.Ý niệm phản kháng sớm đã bay biến mất, nàng không thể suy nghĩ ra điều gì, chỉ có thể chìm đắm trong cái hôn của hắn, không tự chủ được mà khinh suyễn than nhẹ.Khứu giác của nàng tràn ngập mùi hương cùng hơi thở của hắn.Nàng mơ hồ như chìm trong sương mê, thân thể cũng vì thế mà trở nên mềm yếu vô lực, theo lưỡi của hắn cùng dây dưa, một màu sắc thản nhiên nhiễm hồng hai gò má, làm cho dung nhan thanh lệ mang sắc thái quyến rũ mê người.

Thẳng đến khi hai người đều thở gấp dồn dập không chịu nổi, hắn mới buông môi nàng ra. Lúc này nàng cũng giật mình tỉnh lại, thầm trách bản thân, một tay đẩy mạnh hắn ra rồi phi thân chạy mất. Hắn ngồi ở trên giường nàng tưởng niệm về nụ hôn vừa nãy, lần này để nàng chạy thoát… thật là quá đáng tiếc rồi.

Nàng chạy đến một lúc lâu thì cũng dừng lại thở dốc ra một hơi, để ý đến quần áo mình cùng tóc tai có phần xốc xếch, mùi hương nam tính nồng đậm vẫn vây lấy nàng khiến nàng đỏ mặt. Bỗng một con bồ câu bay đến, là thư của song lão nhắn nàng hiện tại nên ở lại Thần Giáo vì đang có chuyện nguy nan, song lão bảy ngày nữa sẽ trở về có chuyện cần nàng giúp. Thiên a…. nàng thở dài… nàng đã muốn rời khỏi Thần Giáo, bây giờ còn bắt buộc phải quay lại sao.

_Tam tiểu thư, giáo chủ cần gặp người – một người gõ cửa phòng nàng

_Ta rất mệt, không muốn gặp ai cả- nàng lạnh lùng nói vọng ra, trong phòng lại đóng kín cửa sổ cùng giăng đầy kết giới, nàng sợ hắn lại đến đây, nàng sợ chuyện tương tự sẽ tái diễn mà chính bản thân nàng sẽ không tự chủ được. Nàng cứ như vậy trốn tránh hắn suốt bốn ngày. Đêm thứ năm, nàng chờ đến tối khuya liền muốn ra ngoài hoa viên sau Thần giáo để hóng mát một chút, nam ngày nay ở trong phòng cũng khiến nàng rất ngột ngạt

_Phi nhi, rốt cuộc cũng chịu ra ngoài – một giọng nói khiến tâm nàng vừa thoải mái một chút giờ lại căng thẳng ngập tràn, đó là…

Chương 9


_Huynh yêu đại tỷ, vì sao lại không muốn cưới đại tỷ kia chứ – nàng nghẹn ngào hỏi

_Thứ nhất, huynh không yêu đại tỷ, thứ hai đại tỷ đã chết rồi, chuyện này song lão cũng đã biết, thứ ba Ngọc Khốc hiện tại chính là thập vĩ hồ thứ hai, chắc muội cũng biết là ai , thứ tư cũng là điều quan trọng nhất, ngươi huynh yêu là muội, ngốc à – hắn cốc đầu nàng một cái rõ đau

_Huynh có biết bản thân mình nói gì không vậy- nàng giật mình, mắt mở to nhìn hắn đầy vẻ ngạc nhiên

_Sao lại không, huynh biết muội đã tự dày vò bản thân mình như thế nào, có lẽ trước đây nếu biết muội yêu ta, ta sẵn sàng một kiếm giết muội nhưng hiện tại không thể được – hắn khẽ vuốt mái tóc nàng – hiện tại huynh biết con tim mình đã có muội, làm sao huynh ra tay được đây

_Ơ….- nàng ngơ ngác, sự thật này nàng thật sự không tiếp thu nổi

_Ngốc nữ….- huynh đã nói là hôm trước không phải do dược mà huynh làm vậy với muội, lúc đầu đến gặp là để xin muội giải dược, nhưng sau lại là… động tình với muội mất rồi – hắn khẽ cười – mà muội rất mê người a

_Thật sao….- nước mắt nàng không tự chủ mà trào ra… lòng nàng đang nhẹ nhàng đi rất nhiều, hạnh phúc ập đến thật bất ngờ bất ngờ đến độ nàng muốn hét thật lớn lên a

_Từ nay về sau cầm muội tự ti về bản thân như vậy a – hắn ôm nàng vào lòng, thở phào nhẹ nhõm, cũng may mà Ngọc Khốc nói rõ cho hắn biết vấn đề của nàng, nếu không hắn cũng không thể nào nắm bắt tâm tư của nàng nhanh đến vậy.

_Xì…. tâm sự xong rồi chưa – Bạch Lang đang bị Ngọc Khốc ôm trong lòng mà lên tiếng, nàng lúc này càng bối rối cùng xấu hổ đỏ bừng cả mặt, chắc chắn hai người đang đứng trước mặt nàng đã biết chuyện nàng và hắn vừa làm

_Ngươi là….- nàng nhìn Ngọc Khốc

_Phi Phi…. than thân trách phận với ta bấy lâu… còn không biết ta là ai hay sao – Ngọc Khốc mỉm cười – hân hạnh được gặp nàng, thập vĩ thứ hai toàn tam giới và toàn không gian.

_Hân hạnh được gặp ngài – nàng mỉm cười – và cảm tạ những lời hôm trước ngài đã nói cùng ta

_Song lão vốn là Nam Tào Bắc Đẩu, bọn họ cũng quay về thiên đình, ta xuống đây muốn nói cho nàng một số việc… là thật ra… nàng , Hàn Thiên Kỳ cùng Dạ Lang đều thuộc Hồ Giới chứ không phải thuộc không gian này- Ngọc Khốc vào vấn đề chính- nơi đó lại sắp có một Tử Cửu Vĩ Hồ sắp tu luyện thành thập hồ nhưng vì hoàn cảnh khó khăn mà chưa luyện thành, nàng ta cần nàng đến trợ giúp.

_Ta hiểu – nàng gật gật đầu quay lại nhìn hắn – nhị ca… huynh đi với muội chứ

_Dĩ nhiên là muội ở đâu thì ta sẽ ở đó – hắn ôm chặt nàng vào lòng

_Đến Hồ giới rồi… mong nàng mau giúp đỡ vị muội muội này, ta cũng sẽ nói cho nàng tình hình ở Hồ giới một chút- Ngọc Khốc gật gật đầu nói tiếp – muội ấy tên Trúc Nhã ( hắc hắc… ta lên sàn a) khi nàng đến đó sẽ gặp muội ấy ngay, Hồ giới hiện giờ đang rối loạn vì Hồ vương mới lên ngôi vẫn chưa ổn định được lòng người, tiếp đó là… hắc hắc…. y thuật của nàng hiện tại mà đến nơi đó cũng chỉ được xếp trong dạng bình thường mà thôi

_Ân… không sao, ta tin vào năng lực của mình – nàng gật gật đầu- khoan đã, hồ ly tím…, ta là hồ ly đen, huynh là bạch hồ ly… vậy có thể là có phải mỗi loại hồ ly chỉ có duy nhất một thập vĩ hồ

_Nàng nói không sai – Ngọc Khốc gật gật đầu- còn tiểu tử này ta phải đem về thiên đình để giáo huấn lại, hy vọng phu thê hai người sẽ có một chuyến du ngoạn thật vui vẻ- nói xong Ngọc Khốc chắp tay nhắm mắt bắt đầu đọc thần chú, hàng ngàn bông hoa bao vây lấy nàng cùng Hàn Thiên Kỳ . Dạ Lang nhìn thấy các cánh hoa dần rớt xuống đất còn hai người đã không thấy đâu nữa

_Biểu ca… đệ muốn đến thiên đình chơi a- Dạ Lang mỉm cười ôm lấy tay của Ngọc Khốc

_Hảo… hậu cung của ta đang chờ đệ về làm chủ nhân- Ngọc Khốc cũng mỉm cười gật đầu ôm Dạ Lang mà biến mất. Lại một chuyến du hành mới cùng một câu chuyện mới lại được bắt đầu.

Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_5
Phan_6 end
Phan_Gioi_Thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .
Lamborghini Huracán LP 610-4 t